Kẻ chưa từng vấp ngã thì chưa thể dạy ai đứng dậy

Đăng ngày 23/07/2025 lúc: 07:20294 lượt xem

Kẻ chưa từng vấp ngã – thì chưa thể dạy ai đứng dậy
Một người chưa từng rơi xuống đáy – lời khuyên của họ chỉ như gió thoảng.
Nhưng kẻ từng đi qua thất bại, mất mát, tuyệt vọng – lời họ nói… có sức nâng người khác đứng lên.
Vì thấu đau – nên biết cách chữa.
Vì đã từng sai – nên hiểu rõ con đường đúng.
Lãnh đạo không phải là người giỏi nhất – mà là người từng ngã mà vẫn dám bước tiếp.
Bởi chưa từng ngã, thì lấy gì để biết cách đỡ người khác?
Triệu Quang Nghĩa – từng suýt bị nghi phản nghịch, nhưng vẫn thành đế vương
Triệu Quang Nghĩa là em ruột Tống Thái Tổ Triệu Khuông Dẫn.
Thuở ban đầu, dù thân là hoàng thân quốc thích, nhưng ông nhiều lần bị hiểu lầm, thậm chí bị gièm pha là có dã tâm soán vị.
Có lần, ông bị chính anh mình nghi ngờ có mưu đồ, bị giáng chức, cô lập, mất hết thế lực.
Nhưng thay vì phản kháng, Triệu Quang Nghĩa chấp nhận lui về, sống ẩn nhẫn, giữ mình suốt nhiều năm trời.
Sau khi Tống Thái Tổ băng hà, Triệu Quang Nghĩa lên ngôi làm Tống Thái Tông.
Ông không truy xét kẻ hại mình năm xưa, mà lại chấn chỉnh triều cương, trọng dụng hiền tài, mở rộng bờ cõi về phương Nam.
Chính vì từng bị đạp xuống – ông hiểu sâu nỗi sợ hãi, cô độc và bất công.
Nên khi đứng dậy – ông chọn trị nước bằng lòng bao dung và trí tuệ, không bằng thù hận.
Lý Thế Dân – máu chảy trên tay, vẫn dám gánh lấy trách nhiệm
Trước khi lên ngôi Đường Thái Tông, Lý Thế Dân từng rơi vào thế bị huynh đệ hãm hại.
Không ít người khuyên ông trốn đi. Nhưng ông chọn đứng lên đối đầu – dù biết mình sẽ mang tiếng “phản nghịch”.
Sau biến Huyền Vũ Môn, ông thừa nhận trước bá quan:
“Trẫm có lỗi với anh em, nhưng trẫm không thể có lỗi với thiên hạ.”
Chính vì từng vấp ngã, dính máu, mang tội danh – mà ông hiểu sâu sắc sức nặng của quyền lực.
Ông trị quốc bằng sự khiêm cung, lắng nghe, và sửa mình từng chút một – để không lặp lại lỗi xưa.
Thất bại là học phí của người dẫn đường
Người từng lầm đường – mới biết đâu là ngã rẽ cần tránh.
Người từng tổn thương – mới đủ bao dung để không làm người khác đau thêm.
Người chưa từng mất gì – dễ coi thường sự cố gắng của người khác.
Nhưng người từng trắng tay – sẽ trân trọng từng bước người khác đang leo lên.
Tâm pháp người làm chủ:
Đừng che giấu vết thương cũ – vì đôi khi, chính vết sẹo ấy khiến người khác tin được mình.
Nếu từng vấp ngã, đừng xấu hổ – vì đó là tư cách để dẫn dắt những ai đang ngã giống mình.
Dạy ai đó cách đứng dậy – không nằm ở lý thuyết.
Mà nằm ở việc: chính mình đã từng biết đứng dậy từ đâu.

Để lại một bình luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *